Chương 71: Giảng Dạy (2)

[Dịch] Muôn Đời Tu Tiên: Ta Có Thể Cố Định Thiên Phú

Ngưu Đốn Bất Ngốc Đỉnh

3.592 chữ

17-10-2025

Ngọn lửa này câu liên với tinh khí thần, khi nắm giữ có thể nói là như cánh tay sai khiến ngón tay, lấy đó làm môi giới, điều khiển các loại hỏa diễm khác cũng càng thêm thuận lợi.

Tầng thứ hai là khống chế Ngự Hình, bước này có chỗ tương đồng với Thiên Ti Vạn Lũ Quyết, đều chú trọng việc phân hóa khống chế hỏa diễm.

Chỉ là yêu cầu càng thêm tinh vi!

Tầng thứ ba là âm dương tương tế, diễn biến hỏa tính, khi cần thiết, có thể dung nhập các loại hỏa sát khác, diễn hóa thành Dương Hỏa Liệt Vực, Âm Hỏa Hàn Uyên... biến hóa khôn lường.

Tầng thứ tư Chu Thiên Kết Lô, liền có thể tự thành lĩnh vực, một chưởng thành lò, hư không bố trận, huyền diệu vô cùng.

“Quả nhiên, công pháp cao thâm đều cần khai mở ẩn mạch!”

“Công pháp này chú trọng dưỡng trước ngự sau, so với việc trực tiếp khống chế hỏa diễm, càng thêm ôn hòa, giới hạn trên cũng cao hơn.”

“Dựa theo chú giải, nếu ta luyện thành hai tầng đầu, thuật khống hỏa sẽ được nâng lên một tầm cao mới, có thể sánh ngang với đan sư nhị giai bình thường.”

“Luyện thành tầng thứ ba, liền có thể vượt qua nhiều đan sư nhị giai, huống hồ là tầng thứ tư...”

Nghĩ vậy.

Trần Thắng liền bắt đầu tu luyện tầng thứ nhất "Chủng Liên".

Khai mở ẩn mạch.

Hắn đối với việc này khá có kinh nghiệm.

Mấy canh giờ sau.

Trần Thắng mở mắt ra, ánh mắt sáng lên.

“Không ngờ ẩn mạch ta khai mở khi tu luyện《Phần Giang Ấn》 trước đây, lại có chỗ trùng lặp.”

“Như vậy ngược lại có thể tiết kiệm chút thời gian rồi.”

Trong nháy mắt.

Lại nửa năm trôi qua.

Phong Hoa Tiên Thành, tổng bộ Đan minh.

Khu giảng dạy Giáp, một tĩnh thất.

Trần Thắng khoác pháp bào Đan Điện, đứng trên bục giảng bằng ngọc đen, thân hình càng thêm thẳng tắp.

Trong tay hắn không có ngọc giản giáo án, đan lô trước mặt cũng tạm chưa nhóm lửa, ánh mắt bình tĩnh quét qua toàn trường, khí độ trầm ổn, giọng nói rõ ràng ôn hòa:

“Đan hỏa, khống chế hình dáng dễ, biết được vận hành khó…”

Dưới đài có mấy chục thành viên Đan minh, đều chăm chú lắng nghe Trần Thắng giảng giải.

Kiếp trước Trần Thắng bồi dưỡng hậu bối gia tộc nhiều năm.

Đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm giảng dạy.

Giờ đây hắn chấp giáo, hiệu quả khá tốt.

Không lâu sau.

Buổi giảng kết thúc.

Mọi người có mặt vẫn còn chìm đắm trong bài giảng.

“Trần sư giảng thật hay!”

“Ta đều đã hiểu rõ.”

“Trương Lê, ngươi thì sao?”

Một đan sư thân hình cao lớn vỗ vai đồng bạn.

Trương Lê ánh mắt vui mừng:

“Trần sư chỉ điểm một chút, những chỗ mơ hồ trước đây, ta đã hoàn toàn minh bạch.”

“Hy vọng lần sau, vẫn là Trần sư thụ khóa.”

Phía đông, mấy thiếu niên thế gia khoác pháp bào thượng phẩm cũng đang thì thầm:

“Trình độ của vị sư giả này, cao hơn nhiều so với các sư giả trước đây nhỉ.”

“Trần huynh, ngươi có biết lai lịch của hắn không?”

Trần Hàn Li lắc đầu:

“Ta cũng không rõ, chỉ nghe nói Trần sư mới nhập tông thông qua Đan minh.”

Một thiếu niên khác lập tức vỗ tay:

“Thảo nào!”

“Những người có thể gia nhập tông môn thông qua Đan minh đều là những người kiệt xuất trong số các đan sư thượng phẩm.”

“Càng khó có được là Trần sư lại còn giỏi giảng dạy đến vậy.”

“À phải rồi, vị Trần sư này cũng họ Trần, chẳng lẽ là tộc nhân của ngươi?”

Trần Hàn Li lắc đầu:

“Chắc không phải, tuy trong tộc có nhiều chi mạch, nhưng những đan sư kỹ nghệ cao siêu, ta đều nắm rõ trong lòng.”

“Trước đây chưa từng nghe qua danh hào của Trần sư.”

Thiếu niên kia vẻ mặt tiếc nuối:

“Nếu có cơ hội có thể kết giao với Trần sư, bái nhập môn hạ của Trần sư thì tốt biết mấy.”

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.

Sau lưng mấy người.

Một thiếu niên thân hình và tướng mạo già dặn nghe vậy, trong lòng lại khẽ động.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!